Tất cả mọi thứ trong cuộc sống đều vận hành như sự phản chiếu của gương phẳng, ta thấy hình ảnh của chính ta trong đó. Ta phản ứng với thế giới xung quanh thế nào thì thế giới sẽ phản ứng với ta y hệt vậy.
Câu chuyện thế này: “Một cậu bé rất ghét mọi thứ xung quanh, cậu chạy vào rừng hét lên: ”Tao ghét mày!”, lập tức núi rừng vọng lại: “Tao ghét mày!”. Sau đó có một bác nông dân đi ngang qua, nói cậu bé hãy hét lên rằng “Tôi yêu bạn”. Cậu bé làm theo thì núi rừng cũng vọng lại là “Tôi yêu bạn”. Bạn thấy đấy, ta phải yêu thương và đối xử tốt với mọi thứ xung quanh thì chúng mới tốt lại với ta được. Một khi đã gây ra lỗi lầm thì không có nơi nào trên nào trên thế giới là nơi trú ẩn an toàn cho ta cả, chắc chắn ta sẽ bị trừng phạt.
Để có ngày hôm nay thì mỗi chúng ta đều phải trải qua rất nhiều biến cố của cuộc đời. Bất kỳ ai trong chúng ta khi lớn lên cũng đều phải nếm mùi stress. Sống là phải chịu đựng mà cũng phải biết phản kháng đúng lúc. Có những chuyện không theo ý ta mà khi chứng kiến một hoặc hai lần đầu thì ta bức xúc, nhưng chứng kiến hoài rồi ta sẽ cảm thấy bình thường và chấp nhận đó là một phần không thể thiếu của cuộc sống. “Riết rồi nó cũng quen” là vậy. Trong công việc, người khác giúp ta định hướng tình hình, còn tin hay không thì đó hoàn toàn là quyền của ta.
Trí tuệ có sức mạnh vô biên. Tầng lớp trí thức luôn là những người văn minh và không sợ bị lạc hậu. Trong cuộc sống lao động chất phác, người ta tìm được rất nhiều niềm vui chân thành. Những điều khó nói với thiên hạ, hãy để thời gian trả lời. Bởi vì sự thật thì không cách nào có thể thay đổi nó được và “cái kim trong bọc lâu ngày cũng sẽ lòi ra”. Ta không thể sở hữu mãi mãi được bất cứ điều gì. Tất cả mọi thứ đến để ta thưởng thức rồi sẽ có lúc phải ra đi, đó là điều phải bắt buộc chấp nhận.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét