Trong trời đất, vạn vật được sinh ra, tồn tại và vận hành theo một quy luật nhất định.
Từ các loài hoa, các động vật hay chính con người chúng ta đều không thoát khỏi quy luật ấy. Nhưng ít ai hiểu được và đang cố gắng thay đổi điều này. Có một câu chuyện mà tôi được nghe Nội kể từ lâu:
" Một hôm Phật tổ có hỏi các đệ tử rằng:
- Làm sao để một giọt nước không bị khô cạn?
Các đệ tử đang loay hoay không biết trả lời, Phật tổ phán rằng:
- Hãy trả giọt nước trở về với đại dương."
Hãy trả giọt nước về với đại dương
Câu chuyện này thoạt đầu mới nghe chắc chắn ít ai suy nghĩ đến hàm sâu ý sâu xa của nó, vì đơn giản đó chỉ là một câu chuyện về giọt nước, mà nước thì ở đâu cũng có, đó là nguồn tài nguyên vô tận của loài người. Nhưng không chỉ như thế, qua câu chuyện, ta cần hiểu rõ hơn về cái nghĩa sâu sắc mà các cổ nhân muốn gửi gắm cho ta.
Một giọt nước đơn thuần, nó không thể tồn tại nếu chỉ nằm một mình, có thể bị bốc hơi theo thời gian, khi ấy nó không còn là giọt nước. Nhưng nếu trả nó về đại dương, nơi mà vốn dĩ thuộc về nó thì cuộc sống của một giọt nước sẽ hồi sinh, không còn lo lắng về sự cô đơn hay đâu đớn bởi bị bốc hơi. Đoàn kết là lối đi duy nhất để tồn tại một cách lâu dài, câu chuyện nhỏ trên có ý nghĩa như vậy đấy.
Con người cũng như giọt nước, nếu chỉ có một mình, làm chuyện gì cũng không thể thành công, vì không ai hoàn hảo, không ai có thể nắm tay tối ngày, chỉ khi có sự giúp sức của bạn bè, nói đúng hơn là sự đoàn kết thì mới có thể chiến thắng.
Ai cũng nhận mình là giọt nước nhỏ giữa đại dương rộng lớn và khó có thể nổi bật trước số đông, nhưng ít ai nghĩ được rằng một giọt nước nhỏ cộng thêm nhiều hạt nước nhỏ khác thì dù giọt nước vô danh, nhưng không phải là giọt nước vô dụng. Tôi chỉ là một người bình thường, bạn cũng vậy, nhưng chỉ cần chúng ta không nhìn thấy cuộc sống này bằng con mắt bi quan mà đón nhận nó bằng trái tim nhiệt huyết, không ngại khó khăn thì dù biển đời rộng lớn đến đâu, chúng ta cũng sẽ có một vị trí trong cuộc đời này. Ít nhất, chúng ta là những con người có ích cho xã hội.
Nếu bạn đang lo ngại không thể hòa hợp với một ai đó, thì hãy nhớ đừng tự giữ mình lại, biến mình thành giọt nước, rồi bạn sẽ tan biến dần như giọt nước cô đơn kia thôi. Lựa chọn cho mình những thứ tốt đẹp là điều ai cũng mong muốn, nhưng nếu đơn độc tìm kiếm hay tạo dựng, có lẽ mất thời gian rất lâu hoặc không bao giờ tạo ra được.
Chính vì thế, hãy bỏ đi lớp màng vô hình trói buộc bạn, hòa hợp với những thứ tồn tại xung quanh: là bạn bè, gia đình, người quen,...kể cả những người chưa từng nói chuyện. Bởi biết đâu , một ngày bạn sẽ nhận ra họ rất tuyệt vời và bạn sẽ mỉm cười và bạn sẽ mỉm cười vì cảm thấy cuộc đời mình ấm áp vì được yêu thương./.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét