Ngồi ngẫm nghĩ đời mình chưa hết
Cớ sao lòng đã chết từ lâu
Một mình vò võ nông sâu
Tuồng đời,ta diễn ta sầu với ta.
Trăng một bóng nhạt nhoà không tỏ
Biết cuộc đời đâu rõ thực hư
Cô đơn đằng đẵng thiên thu
Ta đi bóng vẽ hình thù bước chân.
Có đôi lúc muốn gần chút nữa
Thắp lửa tình mở cửa lòng trao
Sợ không diễn trọn vai nào
Đành thôi im bặt gói vào trong tâm.
Vẫn một bóng âm thầm ta bước
Đôi vai này gánh được nhiêu khê
Cũng cam ôm những bộn bề
Bên song một mảnh trăng thề chơi vơi.
Nguồn: Xqnb.Net
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét